Thật thú vị khi nói rằng chúng ta đã quen nhìn thấy những nhà lãnh đạo quyến rũ cả trong lẫn ngoài sân khấu, như thể họ là trung tâm của sự chú ý ở bất cứ nơi đâu họ đến.
Nhưng một khi họ rời bỏ chức vụ và bước vào cuộc sống hưu trí, dường như thế giới đã thay đổi và thật khó để tìm thấy họ trên đường phố.
Tại sao chúng ta hiếm khi nhìn thấy các lãnh đạo về hưu trên đường phố? 4 lý do rất thực tế!
1. Không có cảm giác ưu việt giữa đám đông.
Ở nơi làm việc, các nhà lãnh đạo thường quen với cảm giác vượt trội khi được bao quanh bởi những người khác và ưu tiên mọi thứ.
Mọi quyết định họ đưa ra đều có thể ảnh hưởng đến định hướng của nhóm và thậm chí toàn bộ tổ chức. Ý thức cùng tồn tại giữa quyền lực và trách nhiệm khiến họ tỏa sáng trên sân khấu lớn tại nơi làm việc.
Tuy nhiên, khi bạn nghỉ hưu, hào quang đó sẽ tiêu tan.
Đi trên những con phố tấp nập, họ không còn là những người dẫn đầu đáp lại mọi người mà chỉ là một trong số rất nhiều người đi đường, sự thay đổi về thân phận này khiến nhiều người khó thích nghi.
2. Sợ gặp lại người quen cũ.
Các nhà lãnh đạo khi nghỉ hưu thường vẫn mang theo những món nợ ân huệ và mạng lưới quyền lực trong quá khứ.
Trong khi làm việc, họ có thể đã giúp nhiều người giải quyết vấn đề hoặc thiết lập tình bạn sâu sắc với mọi người thuộc mọi tầng lớp xã hội.
Tuy nhiên, sau khi nghỉ hưu, mạng lưới này có thể không còn mạnh nữa.
Họ sợ gặp lại người quen cũ, đặc biệt là những người từng nhờ vả mình điều gì đó. Họ lo lắng người kia sẽ lại đưa ra yêu cầu nhưng không thể giúp đỡ, từ đó rơi vào tình thế lúng túng, khó khăn.
3. Không muốn người ngoài biết tình hình hiện tại.
Ở nơi làm việc, các nhà lãnh đạo thường được miêu tả là người toàn năng, và những thành công cũng như thành tích của họ trở thành trung tâm của sự chú ý.
Tuy nhiên, sau khi nghỉ hưu, họ có thể phải đối mặt với những thay đổi và thử thách về thể chất, tinh thần cũng như những thay đổi và thử thách khác, và những thay đổi này thường không mấy hào nhoáng.
Họ lo lắng rằng nếu hoàn cảnh hiện tại của họ bị người ngoài biết đến sẽ gây ra sự đồng cảm, chế giễu hoặc thậm chí khinh thường không cần thiết.
Vì vậy, họ chọn cách sống khiêm tốn và cố gắng tránh xuất hiện trước công chúng.
4. Không quen với việc không có ai theo sau.
Đối với nhiều nhà lãnh đạo, việc được săn đón và khen ngợi đã trở thành thói quen.
Trong khi làm việc, lời nói và việc làm của họ có thể trở thành tấm gương để người khác noi theo, thành tích và đóng góp của họ thường được người khác nhắc đến.
Tuy nhiên, sau khi giải nghệ, cảm giác được săn đón này dần biến mất.
Họ có thể không còn có ai tích cực hỏi ý kiến và quan điểm của họ nữa, cũng như không còn ai làm việc chăm chỉ để được họ chấp thuận.
Sự chuyển đổi từ “trung tâm” sang “ngoại vi” này khiến họ cảm thấy khó chịu và lạc lõng.
Vì vậy, lý do khiến các lãnh đạo về hưu hiếm khi xuất hiện trên đường phố không chỉ đơn giản vì họ không còn nhu cầu ra ngoài làm việc hay tham dự các cuộc họp.
Nguyên nhân sâu xa hơn là họ mất đi cảm giác ưu việt trong công việc, sợ áp lực khi gặp người quen, không muốn người ngoài xấu hổ khi biết hoàn cảnh hiện tại của mình và không quen với cảm giác mất mát khi không có ai đang theo dõi họ.
Tác động tổng hợp của những yếu tố này khiến họ có xu hướng chọn lối sống trầm lặng, yên tĩnh để dành thời gian nghỉ hưu.